Thôi đừng khóc nữa, hỡi Ngưu Lang
Trời giăng mưa tới, khóc chia phôi
Một năm thiếu vắng, không ngày hẹn
Một tháng gần nhau, vẫn ngậm ngùi.
Bởi đâu Chàng khóc, thương bể khổ?
Phận gái má hồng, Thiếp trông ai?
Duyên trời an phận, thay từ biệt
Chẳng được cùng nhau, xây mộng tưởng
Kẻ ở người đi, quyến luyến sao
Người trên vời vợi, nơi cực lạc
Kẻ ở dưới trần, xót trớ trêu.
Vật đổi sao dời, ta đã hay
Trần gian ta chọn, với ân nhân
Bao mùa lá rụng, thu vàng vọt
Tình nghĩa Chàng Ngưu, đá núi mòn.
Chẳng cần cầu nhỏ, bên sông bạc
Chẳng phụ tình si, đã chứng minh
Tình thôi trắc trở, ta về lại
Cuộc sống trần gian, nối kiếp này.
Thôi đừng khóc nữa, hỡi Ngưu Lang
Trời xanh thương xót, cũng lê thê
Mừng vui gặp lại, lau dòng lệ
Để đón cầu vồng, dứt mưa ngâu.
Để ta về lại với duyên ta
Để trần gian lại hát ngân nga
Để tình Chức Nữ, thôi hờn tủi
Hẹn ước Chàng Lưu, mãi kiếp đời…..
MH 8/8/2013
Ngày 2/7 ÂL
Viết trong một ngày mưa ngâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét