Gương này,
Ngày trước có ANH HÙNG NÚP rồi, thì bây giờ mình là gì đây?
Mình muốn làm ANH THƯ NƯỚC VIỆT nhưng chẳng lẽ Anh Thư lại giấu mặt hay sao? Giấu mặt thì người ta vẫn bảo là "lén lút".
Nhưng mà tự soi gương thì mình thấy khuôn mặt mình xấu xí quá! Xấu thế rồi khi người ta nhìn thấy, người ta lại bảo thế mà cũng đòi làm ANH THƯ?
Ôi ước gì mình đẹp đẽ xinh tươi, thì mình trình diện cho thiên hạ TỎ MẶT ANH THƯ cho biét.
Xét ra tiêu chuẩn nào mình cũng được rồi, nhất là đừng hòng ai dọa dẫm hay bắt nạt được mình. Mình hiền thì hiền thật, tốt thì tốt thật, nhưng đừng có giở thói xấu chơi ra với mình. Mình cho biết thế nào là "chanh chua" ngay.
Có thế, mình mới bảo vệ được cho người khác chứ!
Đã là Anh hùng thì việc gì phải núp
Đã là Anh Thư thì việc gì phải lén lút.
Làm thế nào đây hả gương ơi. Viêt cho gương mấy câu thơ này.
Gương ơi ta bảo gương này
Biến cho ta xấu thành ngay tuỵệt trần
Bằng không gương phải xoay vẫn
Để thiên hạ thấy chẳng cần xinh tươi
Chỉ cần khóe miệng hay cười
Tựa nhu hoa nở đẹp người nết na.
Ước gì ta giống như là
Anh Thư Nước Việt thật thà có duyên
Soi gương ta nghĩ liên miên
Nếu mà ta đẹp chẳng phiền...gương ơi......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét