Mời Bạn ghé Vườn thơ để thưởng ngoạn trà hoa sen cùng với Mây Hồng. Nhấn chuột vào hình để đến với liên kết..

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

ĐÁM CƯỚI



 Reng, reng...
- Alô, sao em lâu vậy hả trời. Xe anh đợi dưới hè rồi nghe.
- Dữ vậy ta. Chút xíu thôi em xong liền hà.
- Bộ em không thấy nhiệt tình lắm đâu nghen.
- Xạo quá! Anh đâu vậy. Em xuống luôn nè.
- 10 phút nữa đi cưng, anh chưa quay lại đâu.
- Trời, vậy mà làm người ta quýnh quá trời.
- Bye.


Thương Thương liếc xéo cô gái bên cạnh, giọng con gái Sài Gòn nghe thật dễ thương. Chắc người yêu của cô bé này cũng còn trẻ lắm. Còn cô bé thì trẻ măng chỉ độ 18, 19 tuổi thôi. Cô bé nghe điện thoại mà mở loa hết cỡ, cười nói rất vô tư, nhí nhảnh. Chợt như thấy có ai nhìn mình, cô bé quay sang bắt chuyện với Thương Thương.
 - Ủa, chị đi thử đầm cưới mà OX không đi cùng?
- Chị đang chờ anh đến em à, Anh đang bận việc chút.
- Chị người Hà Nội ? Em thấy chị có chi đó hơi buồn. Hay em nghía nhầm.
- À, em nói đúng lắm! Chị cảm thấy có gì bất an một chút thôi.
- Điều gì vậy chị?
- Có lẽ là chị không biết mình thực sự đã muốn lấy anh hay chưa?
- Sao kỳ vậy? Chị có yêu ảnh không?
- Chị rất yêu anh ấy . Một người tuyệt vời, nhưng có lẽ, chị sẽ phải suy nghĩ lại.
- Bọn chị chọn ngày cưới chưa vậy?
- Cũng định tháng sau, nhưng chị không chắc, chưa có cảm giác mong muốn lắm.
- Vậy sao đi chụp hình?
- Chị nghĩ chụp chơi thôi, xem có đẹp không. Cũng thấy tò mò chút.
Nói đến đây thì điện thoại của cô bé lại đổ chuông. Cô bé nhìn màn hình, ấn nút từ chối cuộc gọi và khoác túi lên vai, mỉm cười với Mai Hoa:
- Chị à, em đi nghen. Ảnh đến rồi. Hôm nay em và chị tình cờ gặp nhau. Em hy vọng có bữa gặp lại chị nghen. Biết đâu em sẽ lại gặp chị trong đám cưới tháng sau thì sao. Bye chị nghen.
- Ừ, tạm biệt em.



Thương Thương nhìn theo cô bé cho đến khi khuất hẳn. Cô mỉm cười. Tháng sau thì chưa rồi, có thể cưới anh nhưng ít nhất vào năm sau. Mà cái cô bé con tinh nghịch, làm gì mà trái đất tròn vậy để mà gặp cô bé ấy trong đám cưới của mình. Ồ mình còn quên chưa xin số điện thoại.

Cửa hàng áo cưới chụp hình hôm nay đông hơn mọi ngày, tấp nập người đến. Hơn 2 giờ chiều rồi, cô đã trang điểm xong rồi, đợi anh đến chọn xem cái váy nào anh ưng thì mới mặc. Thế mà anh chậm đến 3 giờ rồi. Cô thở dài và đến bên của sổ nhìn xuống đường.

Hàng ngày cô ít trang điểm và ăn mặc đơn giản, nhưng hôm nay trang điểm và vấn tóc xong cô thấy rất mãn nguyện. Kiểu tóc đánh rối lên, vấn cao để lòa xòa vài lọn nhỏ đúng là rất hợp với cô. Gắn thêm mấy bông hồng màu tro hoa hồng trông cô đẹp kiêu sa, lộng lẫy. Đúng là thời đại công nghệ. Cái gì cũng có thể. Cô chỉ có gương mặt dễ thương hài hòa mà trang điểm xong lại đẹp long lanh thế. Cô vui lắm khi nghĩ đến sư ngạc nhiên của anh sẽ như thế nào.


Cô thấy lòng mình lâng lâng. Cô yêu anh vô cùng. Nhưng sao mỗi khi nghĩ đến việc sẽ lấy anh cô lại có cảm giác sợ hãi. Có điều gì đó cô vẫn cảm thấy chưa hiểu hết về anh, nhất là sư lạnh lùng ở anh. Cô sợ nhất là thói ghen khủng khiếp của anh. Mà phần nhiều đều ghen rất vô cớ. Nhiều lần anh đã túm tóc cô, định giơ tay lên tát cô nhưng sau anh lại kiềm chế hạ tay xuống. Và sự thế chân cho cảm giác tức giận đó là những đồ vật xung quang chỗ anh và cô đang ngồi bị ném văng ra xa, vỡ tan tành. Nếu tính ra đã có hơn chục lần như vậy, dù anh và cô mới chỉ yêu nhau có một năm.

Cũng lạ là sau mỗi lần ghen tuông lồng lộn như thế, thì cảm giác là anh lại yêu cô hơn, nhẹ nhàng lấy khăn tay thấm nước mắt cho cô. Rồi anh hôn môi cô rất ngọt ngào, rồi dần dần đưa cô vào cuồng nhiệt...

Bao nhiêu lần như vậy rồi. Cô chỉ sợ là sau này là vợ anh, không còn phải giữ gìn thì chắc anh đánh cô thật cũng nên. Chỉ sợ anh là người chồng vũ phu thì cuộc sống của cô chẳng bao giờ hạnh phúc.
Cô không biết mình muốn gì nữa. Vì sau mỗi lần xung đột, cô lại cảm thấy phải làm gì đó xoa diu cơn bực tức của anh, mặc dù tất cả đều là lỗi ở anh, đều do anh hiểu nhầm. Mỗi lần như vậy, cô thấy như có xúc tác, thấy người nóng ran, cảm xúc đam mê dâng trào, cô quấn lấy anh và cuộc yêu của hai người luôn bùng nổ bằng sự hối thúc, dồn dập của anh và sự đáp trả cuồng nhiệt của cô.

Cô nhắm lại để tận hưởng cái cảm giác thăng hoa đó. Nghĩ đến đây, cô bất chợt đưa hai tay ôm trọn bầu ngực của mình...Bất chợt cô giật mình, khi thấy một luồng hơi nóng phả vào cổ và giọng nói thầm thì của anh:

- Nào quyết định chưa bé yêu, em có cưới anh vào tháng sau không? Anh không chờ được đâu. Ngày nào cũng phải xử lý em. Năm sau cơ á? Em nghĩ anh điên à. Một là tháng sau, hai là không bao giờ. Nếu cưới thì mới chụp ảnh. Không thì bỏ đồ ra đi về.


Cô quay người về phía anh:
- Em đâu có nghĩ vậy, phải lấy anh chứ, năm sau thì sao chịu được. Anh hay đổ oan cho em nhé! Em có bảo chưa cưới đâu nào!
 - Còn chối hả. Lúc trước em nói gì với em gái anh vậy? Anh lấy tay véo cái mũi đang chun lại của cô trong khi mắt cô tròn xoe nhìn anh:
- Hả, cái Ngọc sao? Trời ơi, em không nhận ra con bé. Sao nó trông đẹp quá mà. Lại còn nói giọng Sài Gòn rất nuột nữa?
- Em nhìn em xem. Có đúng là anh lấy được Nàng tiên không? Công nghệ hóa trang của phụ nữ các em đó.  Bé Ngọc nó sống ở Sài Gòn nhiều năm rồi. Nói tiếng bắc cũng được, tiếng nam cũng được. Sắp làm chị dâu rồi mà còn không nhận ra em chồng. Đúng là...vợ tôi ơi!
- Nó làm vậy để làm gì?


- Giúp anh xem ý định của chị dâu như thế nào? Rồi bây giờ em nói đi. Em có đồng ý tháng sau chúng mình tổ chức cưới không?
- Nhưng...
- Nhưng cái gì. Để anh nói cho mà nghe. Hì hì...Em sợ anh đánh đúng không?
- Sao anh đoán được vậy? Anh giỏi thật đấy!
- Cô bé ngốc nghếch à! Sao anh lại đánh em được cơ chứ! Anh làm vậy để giúp chúng mình thay đổi cảm giác. Em có thấy sau đó mọi việc đều tuyệt vời hơn không?

Cô nhìn anh cười rạng rỡ. Nụ cười như nhảy nhót làm sáng bừng khuôn mặt cô. Cô nắm tay anh lôi đi:
- Mình vào phòng chụp đi anh.
- Sao vội vậy em yêu? Anh nheo nheo đôi mắt tinh nghịch.
- Nhanh đi anh. Chúng mình còn về. Qua nhà anh nhé! Em nhớ anh lắm rồi!
Cô cúi sát vào tai anh, như đặt nụ hôn vào đó, giọng nói trong hơi thở đứt quãng.
- Thôi, mai hãy chụp em à, về nhà ngay đi, anh muốn nhận phần thưởng quý giá ngay lúc này của em. Về nhé!

Cô ngước nhìn anh, ánh mắt lả lơi. Còn anh để tay trên eo lưng cô, nơi uốn khúc của hình chữ S, dìu cô bước vội ra khỏi phòng. Cả hai bước đi, thấy như hạnh phúc đang ngập tràn ngay trên những bước chân của họ. Tiếng rúc rích xa dần...
- Giờ em trả lời đi, chúng mình có cưới vào tháng sau không?
- Còn phải hỏi nữa hả? Em muốn là vợ anh...ngay từ bây giờ.
   



Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

BỖNG DƯNG TÔI CHỌN GIA ĐÌNH




Cuộc sống có biết bao điều khó hiểu, dù được trải qua, được học hỏi không ngừng, nhưng cho đến già, không ai có thể chắc chắn rằng mình đã biết và hiểu một cách đủ đầy. Bởi vì trái đất vẫn luôn quay. Ngày hôm nay đã khác với ngày hôm qua và ngày mai sẽ còn khác nữa với ngày hôm nay và hôm qua.

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

TRỞ VỀ VỚI THỰC TẠI ĐI EM



Nàng hỡi, chìm đắm mộng mơ đã đủ ngập tràn yêu thương rồi. Hãy trở về với thực tại của em đi thôi.




Bé con, ngay lần đầu tiên ta gặp nhau anh đã thấy có bức màn sương sau ánh mắt biết cười và gương mặt lạnh lùng, kiêu kỳ của em. Đôi mắt sâu thẳm ấy không thể chứa một cái nhìn hờ hững như cách mà em nhìn. Đôi môi mọng ngọt ngào, thơm tho kia không thể buông một niềm vui cay đắng, chua chát như cách mà em cười. Dáng hình  em đong đầy sức sống và đam mê, không thể giấu sau những lớp áo quần dầy cứng, rộng thùng thình mà em khoác lên người. Bé con! Đó chính là cái điều thú vị mà anh thấy mình cần phải khám phá.

GỬI CHỒNG YÊU XA


Em nhất định sẽ cùng anh vun đắp tổ ấm của chúng mình.


Anh, em đã đọc những dòng tâm sự của người chồng trong bài Hãy cùng anh vun đắp tổ ấm, vợ nhé. Em không biết, có phải cũng có một đôi uyên ương cùng chung hoàn cảnh giống mình hay không? Nhưng từng lời nói tha thiết đó, em biết là những điều anh muốn nói với em.

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

CÓ LẼ NÀO EM QUÊN



Nếu tất cả những kỷ niệm của chúng ta, không có một ý nghĩa nào đối với em, thì em hãy cứ đi đi em ạ!

Có lẽ nào em đã quên thật rồi sao em? Em quên hay là em không muốn nhớ? Em bước đi, dáng em liêu xiêu trong một buổi chiều lộng gió…. Tôi nhìn theo em, lặng lẽ, nghe tim mình như ai đang bóp nghẹn.

Em  yêu, em bé bỏng lắm em à! Tôi một người đàn ông chưa bao giờ rơi nước mắt trước một người con gái, thế mà nước mắt tôi lại rơi trước em. Tại sao tôi khóc? Tôi thực sự cũng không thể hiểu được mình. Chỉ biết lòng tôi thấy xót xa, thương cảm. Em không phải là người con gái hạnh phúc đâu em ạ! Dù em luôn cười, tiếng cười khanh khách vui tươi. Em đến đâu cũng làm cho xung quanh bừng sáng, nhưng riêng tôi biết lòng em chẳng thể vui.

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

HÃY THA THỨ CHO EM



 Tất cả vẫn còn đây, nhưng xa xôi lắm rồi! Thời gian và dòng đời vẫn cứ trôi….


Anh à, em không biết nói gì khi viết những dòng này cho anh. Bởi vì mọi thứ chưa chấm dứt, nhưng đã không còn để ước muốn của chúng mình thành hiện thực.

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

HẠNH PHÚC CỦA ĐỢI CHỜ



Em vốc đầy những cánh hoa mảnh mai hất tung lên cao. Nhìn theo những cánh hoa xoay tròn trong gió, rồi nhẹ nhàng rớt xuống, ngả mình trên thảm cỏ xanh mượt như nhung. Mắt em đong đầy nắng và nụ cười cũng tỏa nắng lung linh.

 

Lâu lắm rồi em mới thấy lòng mình vui tươi như thế! Miệng em cười, mắt em cười và trái tim như đang nhảy múa. Niềm vui bừng sáng trên khuôn mặt em.

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

CHO EM ĐƯỢC MÃI BÊN ANH



Đừng nghĩ là anh yêu em nhất trên đời, vì em còn yêu anh nhiều hơn thế!




Khóc thì em cũng đã khóc rồi, đau thì em cũng đã đau rồi.

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

HÃY ĐỂ TÌNH YÊU VÀ ÂM NHẠC NÂNG CÁNH TÂM HỒN




Tự sự của tôi:

 Đây chỉ là hình ảnh minh họa nhưng khá giống với tôi ở ngoài đời

Các bạn à, tôi không còn trẻ, nhưng cũng chưa già. Tôi đã có tất cả, một gia đình yên ấm, hạnh phúc, hai bé con đẹp xinh, địa vị, danh vọng, tiền tài, vật chất,…tất cả không thiếu gì cả.

Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

VALENTINE MUỘN


Em! Anh đã đến đây rồi em à.
Bây giờ là nửa đêm, sắp bước sang ngày mới rồi. Anh đang đứng bên đường nhìn lên khung của sổ phòng em. 

Đêm nay, trời mưa nặng hạt. Phố xá vắng tanh. Cái lạnh càng như lạnh hơn. Cửa sổ phòng em đóng chặt như muốn ngăn cản không khí lạnh tràn vào, nhưng vẫn còn le lói ánh sáng đèn. Anh không biết đó có phải là thứ ánh sáng yếu ớt để đưa em vào giấc ngủ? Hay là em đang thức mà không muốn làm phiền đến sự tĩnh lặng của mọi người?

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

LỜI HÁT TẶNG NGƯỜI




Người yêu ơi, yêu xa….
Món quà Valentine em gửi đến tặng người…là đây….

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

EM CHẲNG CẦN NGÀY VALENTINE



  M  Mai là ngày Valentine đấy!

- Thế thì đã sao nào, em chẳng cần ngày này!
- Chẳng cần thật sao em gái nhỏ?
- Em chẳng cần, chẳng cần, chẳng cần.
Vì ngày mai người yêu em đi xa vẫn chưa về.
value="http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?NC9iYi80YmIwZWE2MjJkYmMzMGM3YTM1M2JkMmM4MDYwZGJmNS5cUIbaBmUsICDN8SMOjeSBWdWkgTMOqWeBiBC4WeBqhWeBiDGoGl8RWx2aXMgUGjGsMahWeBmd8MXwx" />

Vì với em ngày nào cũng là ngày Valentine.

CÓ BIẾT CHĂNG HỠI NGƯỜI



Người ơi sao đêm nay em không thể ngủ ?????????????

Lạ lùng thật! Vừa giận nhau có hai ngày. Chẳng ai nói với ai. Em còn định giận lâu hơn nhiều ngày nữa. Thế mà đêm nay bỗng dưng nhớ người, nhớ đến quay quắt, cồn cào...dường như không thể chịu nổi.

Người biết không, cứ nhắm mắt lại là người lại hiện ra. Người không đi một mình mà đang nắm chặt tay em. Người hái cho em những bông hoa mua tím ngắt, dịu dàng cài lên mái tóc em. Người bảo em hãy giữ tình yêu cho người, nâng niu sự thủy chung màu tím.

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

THẬT DIỆU KỲ MÙA XUÂN



Mình ơi, Tết đến rồi đó mình ạ! Một cái Tết như bao cái Tết đã đến, rồi đi và sẽ lại lui vào quá khứ, như vòng đời mãi luân hồi….
Mình có biết không? Cây đào đầu ngõ nhà em đang chúm chím nụ, bằng giờ năm ngoái thì hoa đã nở tưng bừng, rắc đầy sân như xác pháo.

Mình ơi, có biết điều gì thật lạ không hả mình? Cô bé hàng xóm hay nhõng nhẽo, hay khóc nhè hay hơn dỗi thì năm nay đã vươn mình ra dáng lắm rồi! Tuổi thiếu nữ đẹp mộng mơ với những đường cong “chết người” mà mình cứ đùa trông “ đâu ra đấy”, “ to bé rõ ràng”, hic…mình đúng là …con trai có khác.

TOP 10 TRONG TUẦN


Các Bạn ơi, đã là con người thì ai ai cũng mong muốn được sống ấm no, hạnh phúc. Và cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn bằng những suy nghĩ việc làm tích cực của mỗi chúng ta. Mây Hồng chỉ có mong muốn được mang đến những suy nghĩ chân thành và ước muốn tất cả những người con của dân tộc đều được thân thiết như anh em một nhà. Để cảm hóa ngay cả kẻ thù thì cũng muốn kết bạn với chúng ta. Nhất định sẽ làm được các Bạn à! Chúng ta đang làm tất cả vì mỗi người và vì mọi người. Nào cùng quyết tâm bạn nhé! Rất cảm ơn các Bạn đã ghé qua và cùng chúc nhau lời chúc vui tươi hạnh phúc....