Mời Bạn ghé Vườn thơ để thưởng ngoạn trà hoa sen cùng với Mây Hồng. Nhấn chuột vào hình để đến với liên kết..

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

HÃY ĐỂ TÌNH YÊU VÀ ÂM NHẠC NÂNG CÁNH TÂM HỒN




Tự sự của tôi:

 Đây chỉ là hình ảnh minh họa nhưng khá giống với tôi ở ngoài đời

Các bạn à, tôi không còn trẻ, nhưng cũng chưa già. Tôi đã có tất cả, một gia đình yên ấm, hạnh phúc, hai bé con đẹp xinh, địa vị, danh vọng, tiền tài, vật chất,…tất cả không thiếu gì cả.

Tôi không dám tự khen mình xinh đẹp, nhưng đủ tự tin với nhan sắc mà tạo hóa ưu ái dành cho để có thể đánh gục bất cứ người đàn ông nào tôi muốn.

Từ nhỏ tôi là người sống thiên về tình cảm, tâm hồn ướt át, ủy mị và nhạy cảm. Tôi chơi đàn và có giọng hát hay vì vậy tôi rất yêu âm nhạc. Tôi có thể viết lách, làm thơ, vẽ tranh, hội họa và đặc biệt khéo tay. Tóm lại, sở trường của tôi thiên về nghệ thuật.

Thế nhưng nghề mà tôi chọn và cũng mang đến cho tôi thành công, có địa vị trong xã hội lại là kinh tế. Nó cũng là một khả năng thiên phú mà khi vào đời tôi mới khám phá ra. Sự tính toán nhanh nhạy, biết tận dụng thời cơ và có đạo đức kinh doanh đã mang đến cho tôi tiền tài vật chất- đủ để tôi có thể sống thoải mái và không phụ thuộc vào bất cứ ai.

Vậy mà tôi luôn còn nhiều trăn trở…..

Có lẽ trái tim của tôi được thức tỉnh sau khi có một thời gian dài chứng kiến hình ảnh của hai người bạn của tôi. Họ đều đã có gia đình riêng và các con. Nhưng chỉ nhìn bên ngoài thì đã thấy rằng gia đình riêng của họ không thể hạnh phúc. Cái nửa kia đối lập với họ đến lệch lạc, trớ trêu. Khi họ giỏi giang, tốt đẹp và nhạy cảm bao nhiêu thì nửa kia của họ lại xấu xí, ngờ nghệch và vụn về bấy nhiêu. Thế nên khi họ gặp nhau, tôi đã nghĩ đúng là cặp trai tài gái sắc rất xứng đôi vừa lứa.

Họ đã yêu nhau trong 8 năm- vâng 8 năm song hành cùng gia đình riêng của mỗi người. Và chỉ có tôi, người bạn duy nhất được chứng kiến và song hành cùng với họ. Họ yêu nhau lắm, nhưng cả hai trái tim đó không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình, cũng như trách nhiệm với con cái. Họ đã nhiều lần rời xa nhau, đau khổ, dằn vặt, chuyển chỗ làm, chuyển chỗ ở,…nhưng dù bằng cách nào thì cuối cùng họ cũng không thể dập tắt tình yêu của mình. Kết cục là họ đã ly hôn giá đình riêng, nhưng chỉ đến khi người chồng, người vợ cũ của họ lập gia đình mới, thì hai người mới chính thức tổ chức lễ cưới để đến với nhau.

Câu chuyện tình cảm động của hai người bạn đã làm tôi vô cùng xúc động. Một tình yêu có đầy đủ sự hy sinh, trách nhiệm và thánh thiện. Chính họ đã đấu tranh tư tưởng, đấu tranh với bản thân nhưng lý trí vẫn không thể thắng được trái tim. Họ yêu nhau như thế, hợp nhau như thế, họ xứng đáng được hưởng hạnh phúc chứ! Họ đẹp đôi và yêu nhau nhiều đến nỗi ai cũng phải công nhận là một cặp Trời sinh, như là cái duyên từ kiếp trước.

Chính tôi, là người luôn theo chủ nghĩa gia đình truyền thống, tôi rất ghét và coi thường kẻ thứ 3 phá đám hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng bằng tình yêu mãnh liệt của hai người bạn đã cho tôi một sự nhìn nhận khác. Tôi không lên án họ, thậm chí luôn ủng hộ và động viên để họ đừng để mất tình yêu.

Bây giờ thì cả 3 gia đình đó đều hạnh phúc, Mỗi người đều có được một nửa phù hợp của mình. Và tôi tin, chúng ta sẽ chỉ có hạnh phúc khi chung sống với một nửa phù hợp của mình.

Cái đẹp nhất, giá trị nhất ở bạn 
là một tâm hồn đầy cảm xúc mà bạn phải nâng niu

Trên thực tế, rất hiếm ai tìm được đúng một nửa của mình và ai thì hầu hết cũng phải lập gia đình để thuận theo quy luật của tự nhiên. Thế nên con trai đến tuổi thì lấy vợ , con gái đến tuổi thì lấy chồng. Và cách sống của người dân Việt Nam con người khi trưởng thành thiếu cơ bản ở tính tự lập, họ không thể định đoạt cuộc đời mình, nhiều người có hôn nhân hoàn toàn theo sự sắp đặt của cha mẹ. Có những đôi lứa yêu nhau và lấy nhau, nhưng còn quá nhiều người lấy nhau cho có vợ, có chồng. Trong số đó không ít người gặp bi kịch trong hôn nhân.

Bi kịch vì hai con người được ghép lại, sống chung với nhau mà không có tình yêu, không có ít nhất ngay cả sự cảm thông, chưa nói đến sự lạc điệu về cảm xúc. Thử hỏi một người khéo léo, tinh tế gắn với người vụng về thô lỗ; người luôn sạch sẽ, gọn gàng gắn với người cẩu thả, bẩn thỉu; người nói năng nhẹ nhàng, lễ phép gắn với người lỗ mãng, hay văng tục; người luôn hào phóng, cởi mở gắn với người bủn xỉn, keo kiệt; người luôn chăm chỉ, tích cực gắn với người lười biếng, tiêu cực; người có trình độ cao gắn với người có trình độ thấp; người luôn có ham muốn gắn với người lãnh cảm;..v.v…nếu kể ra chi tiết thì nhiều lắm. Nhưng tôi thấy cái cơ bản khó dung hòa đó chính là sự không đồng điệu của tâm hồn.

Vậy, với sự đối lập mâu thuẫn nhau đến tận hai thái cực khác biệt thì mỗi cặp đôi co thể hòa hợp được không? Tất nhiên, họ cần phải cố gắng hết sức để cải thiện tình hình, dung hòa được với nhau. Họ lập gia đình thì phải có trách nhiệm với gia đình của mình. Nhưng có những điều có thể cố được, có thể thay đổi được, còn có những thứ quan trọng nhất, cơ bản nhất lại không thay đổi được nên chỉ còn cách duy nhất là chấp nhận và chung sống hòa bình. Vì thế sẽ làm nên những bực dọc, chán chường, thất vọng,…tất cả tích tụ lại đến một lúc không còn thấy đó ngôi nhà mà mình muốn về, không còn là tổ ấm đúng nghĩa. Hạnh phúc là điều quá xa xỉ, có người còn chưa biết và thậm chí nghĩ rằng cuộc sống tẻ nhạt, yên phận đó đã là hạnh phúc. Với nhiều người thì họ có thể chấp nhận, nhưng những ai có nội tâm, sống nặng về tình cảm thì đó không khác gì là sự tra tấn và đầy đọa. Và họ luôn kiếm tìm, mong chờ hạnh phúc đễn với mình.

Vậy sao họ cứ phải khổ? Đúng là không ai có thể hoàn hảo, nhưng cần có sự tương đồng ở nhiều mặt. Các cụ đã nói: “nồi nào vung ấy” hay “ nồi tròn úp vung tròn, nồi méo úp vung méo” là tượng trưng phù hợp nhất. Bạn thử hỏi khi một nửa kia chênh lệch “ thấp hơn” bạn về mọi mặt thì chuyện gì sẽ xảy ra. Người ấy chẳng đòi hỏi, không có nhu cầu, không tôn thờ những chuẩn mực của bạn. Ngay cả khi có thiện chí để làm vừa lòng bạn thì họ cũng không có khả năng thực hiện. Còn bạn, bạn sẽ giảm thấp tiêu chuẩn xuống ư? Bạn có làm được không? Hay bạn “ lắc đầu” cho qua mà trong lòng luôn bất mãn, sinh ra cáu kỉnh, bực bội. Còn nữa, khi không được như bạn muốn thì bạn có mơ tưởng đến người khác hay không? Khi những người hơn hẳn nửa kia của bạn luôn có mặt ngay bên cạnh bạn? Chưa kể là người ấy còn đem lòng ngưỡng mộ và yêu thương bạn nữa chứ? 

Mà thôi tôi không nên nói nhiều quá về việc này nếu không các bạn lại cho rằng tôi đang có tư tưởng đó. Mà có thì đã sao, đó đâu phải là xấu. Tôi rất nghiêm túc trong tình yêu nhưng không có nghĩa tôi chỉ được phép yêu và sống đến trọn đời với một người. Tôi thậm chí còn trao đổi thẳng thắn với chồng tôi về điều đó. Tôi nghĩ đấy cũng là cách để chúng tôi luôn phải nỗ lực để giữ được tình yêu. Tôi cho rằng một sự chắc chắn không phải là nuôi dưỡng tốt cho tình yêu đâu bạn nhé! Chẳng lẽ lấy nhau rồi thì cứ ngồi đó mà yên tâm vì người bạn hôn phối của mình chẳng mất đi đâu cả. vậy thì tội gì mà chúng ta phải cố gắng, phải phấn đấu, cứ xuề xòa, cẩu thả…là được rồi, đúng không?

Khi dự lễ cưới hai người bạn trở về, tôi còn nói với chồng tôi rằng, nếu mai này mà có một người yêu vợ và vợ cũng yêu người ta như cô dâu chú rể hôm nay thì chồng chuẩn bị tinh thần nhé! Vợ được cái là không bao giờ ngoại tình. Nếu mà vợ yêu người khác thì sẽ chia tay chồng chứ nhất định không làm người thứ 3. Chồng tôi còn cười và nói thế này: “OK, anh đồng ý. Chúng ta thỏa thuận như thế nhé! Nếu gặp được người mình yêu thì người kia phải đồng ý giải thoát. Nhưng cả hai cùng phải có trách nhiệm hết mình với con. Và phải tìm cho người kia một người mới để cưới xong cho người cũ thì mới lấy người mình yêu nhé! Giống như hai bạn hôm nay chúng mình đi dự đám cưới đây này.

Bạn đừng nghĩ đây là Khu vực nhạy cảm, mà hãy nghĩ rằng 
nơi đó chứa Trái tim nhạy cảm của cô ấy

Tất cả những dẫn dắt của tôi vòng vò trên đây vẫn là muốn nói tới một điều tâm huyết tôi gửi gắm vào trang viết này thôi: HÃY NUÔI DƯỠNG CẢM XÚC YÊU THƯƠNG.

Bạn có biết tôi sợ nhất điều gì không? Đó là khi trái tim mình chai sạn cảm xúc, không còn nhạy cảm và tinh tế để mà biết rung động, biết phản ứng.

Cuộc sống yên bình, gia đình yên ấm làm cho tôi chỉ biết lao vào công việc. Tôi là người luôn có trách nhiệm, làm gì phải đến cùng, cho bằng xong mới thôi. Công việc đối với tôi như sự say mê, nó choán hết thời gian của tôi. Tôi chẳng có thời gian nghe nhạc, đi hát, chơi đàn, hay vẽ tranh,…Mặc dù làm nghề kinh doanh với mục tiêu cuối cùng là lợi nhuận nhưng tôi không làm tất cả vì tiền. Tôi vẫn giữ được đạo đức và giữ cho mình một cách sống để được người khác tôn trọng. Tuy vậy, tôi nhận thấy công việc dần dần đã lấy đi rất nhiều sự mềm mại, nữ tính và thiên hướng nghệ thuật của tôi. Nhiều lúc để được việc, tôi phải giữ gìn lời ăn, tiếng nói, phong thái nghiêm nghị, lời nói hiệu lực để quản lý và điều hành. Dần dần làm cho đời sống tinh thần của tôi thành khô cẵn. Khi tôi càng thành công trên con đường danh vọng và củng cố địa vị của mình thì tôi cũng nhận ra mình càng mất dần đi sự lãng mạn, nhạy cảm và tinh tế, một trong những giá trị vô cùng cần thiết đối với phụ nữ, mà phải có nó tôi mới biết là mình đang hạnh phúc hay không?

Đừng bao giờ để cho cảm xúc của trái tim bạn bị khô héo

Bạn à, đã có lúc tôi chợt giật mình vì sự dửng dưng của mình. Dù đã có chồng nhưng tôi vẫn được nhiều người săn đón và đem lòng yêu. Đành rằng hầu hết là những người thấy thích tôi, quý mến tôi và muốn chăm sóc cho tôi, có khi chỉ để lợi dụng. Nhưng cũng có người đã yêu thương tôi rất thật lòng. Thế mà trong bất cứ trường hợp nào, tôi cũng chẳng mảy may có cảm xúc. Ít nhất thì tôi phải tỏ ra không thích, hay ghét những người tán tỉnh, cợt nhả. Tuyệt nhiên không. Hay như đối với người yêu tôi chân thành tôi cũng chẳng thấy xúc động. Tôi vẫn cứ vô tư, hồn nhiên chuyện trò, giao tiếp một cách rất bình thường, dửng dưng. Sự xuất hiện của họ dù xấu cũng chẳng làm tôi bực mình, dù tốt cũng chẳng làm tôi bâng khuâng…..

Cuộc sống khắc nghiệt quá! Cả xã hội phải chạy theo đồng tiền. Các chuẩn mực đạo đức bị đảo lộn. Dù tôi đã kiếm đủ tiền, tôi không cần tiền nữa thì người khác vẫn cần, những nguyên tắc vì tiền và trên tiền vẫn có giá trị thì tôi cũng không tránh khỏi vòng quay của nó. Con người với con người là sự lừa lọc, bon chen, bóc lột, đấu đá, tranh cướp…mà để tồn tại thì đã là cả một nghệ thuật. Nghệ thuật của sự cảnh giác, nghệ thuật của đề phòng, ….nghệ thuật để không bị lừa, không bị mắc bẫy, không bị hạ bệ,...thì làm sao có thể sống thật, sống tốt với nhau được nữa. Khi tôi càng khôn ngoan thì sư thánh thiện càng mất đi. Khi tôi càng thành công thì sự chân tình cũng sẽ không còn.

Bạn à, khi tôi chợt nhận ra mình vô cảm là lúc lúc tôi sợ lắm! Đâu rồi cô bé ngày xưa tâm hồn vô cùng lãng mạn và ướt át. Ngày mà tôi có thể khóc thổn thức khi kết thúc một bộ phim không có hậu, hay nức nở khi nghe một bản nhạc buồn, thậm chí trời mưa cũng làm cho tôi thấy chạnh lòng, xót xa.  Đâu còn cô bé tha thẩn nhặt chiếc là vàng rơi, ngước lên vòm cây xanh để thương cảm cho thân phận chiếc lá sớm lìa cành,…Khi trái tim ta vô cảm ta chẳng biết thế nào là sẻ chia. Ta chẳng biết nâng niu hay vun đắp cho những gì ta đã có. Những cảm xúc yêu, thương, tiếc nuối, ….không còn đã biến ta trở thành kẻ bất cần. Khi trái tim đã hóa đá thì còn đâu để mà biết yêu thương, còn đâu để mà biết cảm nhận hạnh phúc. 

Tôi tiếc lắm những gì tuổi thơ và sư giáo dục của gia đình mang lại. Nó giúp tôi trở thành một cô gái vô cùng nữ tính. Giờ vào vai một người phụ nữa thành đạt, tôi không thể để mất đi sự nhạy cảm của trái tim mình. Tự tôi phải cứu vớt lấy trái tim của chính mình. Vì thế mà tôi đã nghĩ sẽ phải viết cái gì đó, sẽ phải đưa âm nhạc và văn chương hòa quyện với nhau để khơi dậy cái cảm xúc chan chứa yêu thương, sự lãng mạn và ủy mị mà trước đây tôi hay che dấu vì cho rằng nó không thực tế.

Tôi đã ấp ủ cái suy nghĩ đó thật lâu, cho đến một ngày vô tình lần đầu tiên vào Blog HƠN CẢ YÊU THƯƠNG của Bà lão vui tính của bọn nhóc bên nhà YAHOO. Tôi khá buồn cười vì cái tên chủ nhân có vẻ rất hài hước và cảm ngay bài Thư của Bé. Và tôi đã viết Blog từ ngày đó- ngày 29/12/2012 cho đến khi YAHOO đóng cửa. 19 ngày với 16 bài đăng, tôi ghĩ sẽ dừng lại và lưu giữ như một kỷ niệm. Vậy mà như một cái DUYÊN CỦA TRỜI tôi đã không thể chia tay và đã trở lại với Blog.

Bạn à, đừng làm cho tâm hồn mình nghèo nàn cảm xúc yêu thương bạn nhé! Bạn hãy viết lên đi. Hãy nghĩ đến Tình yêu, hãy tưởng tượng đó là mối tình của chính bạn, với sự chia cắt, sự nhớ nhung khắc khoải, bạn sẽ thấy tâm hồn mình thẫm đẫm yêu thương. Sẽ biết buồn, biết khóc, …biết ân hận, day dứt, luyến tiếc…Rồi bạn sẽ rơi nước mắt khi tự viết ra những câu từ như tiếng lòng mình muốn nói với người mà bạn yêu, bạn xót và bạn thương…. Rồi bạn sẽ ngạc nhiên, sao bạn lại có thể yêu đến vậy, có thể buồn đến vậy trên những dòng chữ của mình, cứ như bạn đang dứt lòng mình ra để mà viết lên …...

Trái tim tôi giờ đây đã được ngôn ngữ văn chương, thơ ca của tình yêu và âm nhạc làm cho sống động lại rồi. Tôi lại thấy mình trở lại cảm xúc khao khát yêu và được yêu như thuở ban đầu. Trái tim đó đang rung lên cháy bỏng và tha thiết đợi chờ ……

Blog này tôi sẽ chỉ viết nhiều về Tình yêu và kết hợp trên nền nhạc cho mỗi bài viết. Nếu trái tim bạn đang chai sạn và trơ lỳ cảm xúc, bạn hãy đọc và nghe nhạc nhé, hãy thử bằng một bài viết nào đó của tôi. Bạn sẽ thấy tâm tư mình chùng xuống ngay để được cuốn vào những ca từ, giai điệu tha thiết, réo rắt của âm nhạc và những tâm sự chan chứa yêu thương. Bạn chỉ cần thả lỏng suy nghĩ, thả lỏng cơ thể để đón nhận cái cảm xúc tình yêu dạt dào đó.

Tôi rất muốn viết thật hay, nhưng mỗi bài viết là nguồn cảm hứng bất chợt, mà khả năng thì có hạn nên chỉ ghi chép lại mộc mạc và đơn sơ được như vậy thôi. Nhưng may sao tôi đã tận dụng âm nhạc. Mỗi một bài viết sẽ được tôi đặt trên nền nhạc phụ họa riêng, không giống nhau. Lời văn của tôi chưa đủ chạm vào tâm can bạn thì âm nhạc với những giai điệu du dương còn mãi với thời gian, với các sáng tác bất hủ của các nhạc sỹ sẽ giúp tôi nói lên điều mình muốn nói mà chưa nói được ....


Chỉ có âm nhạc là thứ ngôn ngữ nhanh nhất 
đưa bạn đến sự nhạy cảm tâm hồn

Hãy dành trọn yêu thương bạn nhé! Hãy yêu hết lòng và sống bằng nhiệt huyết của tình yêu. Dù chúng ta, mỗi cá thể sẽ là quá bé nhỏ, nhưng khi bạn sống bằng trái tim chan chứa yêu thương thì bạn sẽ biết mang đến tình yêu cho người khác và bạn biết cần có cả sư hy sinh để người bạn yêu được hạnh phúc. Bạn sẽ không còn ích kỷ, không còn thù hằn, …và không thể độc ác hay tàn nhẫn.  Bạn sẽ biết yêu thương và chia sẽ, bên cạnh tình yêu đôi lứa, gia đình, còn có cả tình yêu và trách nhiệm với cộng đồng, với quê hương, đất nước nơi bạn đã được sinh ra và lớn lên. Điều đó cũng góp phần làm cho xã hội của chúng ta tốt hơn lên, để NGƯỜI VỚI NGƯỜI SỐNG ĐỂ YÊU NHAU.

Bạn nhé! Hãy khóc lên đi nếu bạn có thể khóc! Khóc được là thành công rồi đấy! Khóc để mà biết trân trọng và giữ gìn những gì đang có. Khóc để mà nuôi dưỡng lòng tốt và sự thánh thiện trong tim mình! Nếu bạn còn chưa chọn được bài trong những trang viết của tôi, một gợi ý nhỏ cho bạn nhé: hãy đọc và nghe bài DUYÊN CỦA TRỜI - trên nền nhạc bài dân ca BÈO DẠT MÂY TRÔI do Sacxophon Trần Mạnh Tuấn thể hiện.

Bạn hãy sống bằng tình yêu và cái tâm của mình. Trời phật sẽ không phụ bạn đâu. Bạn nhất định sẽ hạnh phúc và thành công.


Blog DUYÊN CỦA TRỜI
Hãy để Tình yêu và Âm nhạc nâng cánh tâm hồn

Hồng Mây
1h52 a.m ngày 18 tháng 2 năm 2013





10 nhận xét:

BÀ LÃO vui tính của bọn nhóc nói...

Bà Lão sẽ lấy cảm hứng để viết lời đáp họa lại bài viết tuyệt vời này của MH. Chỉ tiếc rằng mình đã đập đàn từ hơn 20 năm về trước nên dù là con nghiện của âm nhạc, nhưng chưa bao giờ mình đưa âm nhạc vào trang viết. Ngoài một ngoại lệ duy nhất cách đây gần một tháng đưa âm nhạc vào trang viết để tặng một người bạn cùng trường ngày xưa (cô ấy học sau mình nhiều năm). Ngày xưa cả miền Bắc chỉ có mỗi lớp bọn mình được học tại Câu lạc bộ Thiếu niên, được đào tạo bài bản từ âm nhạc, họa, cầu lông, bóng bàn cờ vua...và đặc biệt được học tiếng Pháp từ năm lớp 4(Từ 1969-1975). Hồi đấy có nhiều trường cấp 3 của Miền Bắc còn không được học cả ngoại ngữ.Nhưng rồi khi đi du học mình lại chọn con đường kinh tế như bạn.
Nhưng chính trái tim lãng mạn nó giúp mình cân bằng rất nhiều trong cuộc sống vốn dĩ không lấy gì làm quy tắc cho lắm. Trong hội họa mình thích ký chì hay truyền thần hơn. Hoặc là phong cách của Pino Daeni (họa sĩ minh họa theo trường phái Âns tượng nude) hơn.
Khi nào mình viết song bài họa thì MH cho phép mình mang bài của bạn về nhà treo như những bài họa khác như bên yahoo nhé..

BÀ LÃO vui tính của bọn nhóc nói...

Một góp ý rất chân thành là bạn đừng nên thức khuya quá. Phụ nữ thức khuya mắt rất dễ kéo đuôi nheo, hay mi dưới dễ sưng.
Thứ hai người ta nói đăng sau cúc áo ngực phụ nữ là cả một thế giới lãng mạn và một thiên đường bí ẩn.

Mây Hồng nói...

BL còn dành cho Duyên cả một chuyên mục cơ mà. Vậy BL hãy cứ lưu giữ những gì mà BL cảm mến với Duyên. Đồng ý mà

Mây Hồng nói...

Bài nào MH cũng đưa nhạc nền vào đó, BL xem và nghe nhé!

BÀ LÃO vui tính của bọn nhóc nói...

Thường với mỗi bài viết bao giờ mình cũng đọc, nghe và ngẫm đi ngẫm lại nhiều lần để cảm nhận tới đáy của câu chữ và ca từ gắn theo câu chữ mang đến thông điệp gì ?
Cảm ơn Duyên, cảm ơn MH nhiều.
Chúc bạn luôn vui tươi, bình an và hạnh phúc.

Mây Hồng nói...

Hihi. Đẹp cũng luôn là mơ ước của Mây Hồng mà!

JULIUT XEDA nói...

CHÀO BẠN!LẦN ĐẦU TIÊN MÌNH VÀO TRANG CỦA BẠN VÌ TÒ MÒ MUỐN BIẾT BẠN LÀ AI?CON NGƯỜI BẠN NHƯ NÀO?TÍNH CÁCH BẠN RA SAO?TRI THỨC BẠN THẾ NÀO?CHÍ HƯỚNG BẠN LÀ GÌ?
THAM VỌNG CỦA BẠN CAO ĐẾN ĐÂU?...TÔI MỚI ĐỌC 1 BÀI CỦA BẠN,CÓ LẼ CHƯA ĐỦ NHIỀU
ĐỂ KHẲNG ĐỊNH VỀ BẠN,NHƯNG TÔI MUỐN THỬ PHÁC HỌA TRƯỚC HÌNH ẢNH CỦA BẠN,ĐỂ XEM SAU NÀY TÔI NHẬN ĐỊNH CÓ ĐÚNG KO?BẠN LÀ 1 PHỤ NỮ KHỎANG TỪ ĐẦU 2 ĐUÔI 5 ĐẾN HƠN ĐẦU 3 MỘT TÝ!TUY NHIÊN NHÌN BẠN VẪN TRẺ VÀ ĐẸP SO VỚI TUỔI VÀ 1 PHỤ NỮ ĐÃ CÓ GIA
ĐÌNH VÀ 2 CON.BẠN LÀ NGƯỜI CÓ CÁ TÍNH,THẲNG THẮN,VÀ QUYẾT ĐÓAN!BẠN CŨNG LÀ NGƯỜI
ĐỀ CAO CÁI "TÔI" CỦA MÌNH GIỐNG TÔI!BẠN CÓ TRI THỨC,HIỂU BIẾT,TRÌNH ĐỘ,VÀ BẠN CÓ
THAM VỌNG,HÒAI BÃO LỚN.VÌ THẾ,BẠN RẤT CỐ GẮNG PHẤN ĐẤU,LÀM VIỆC,SÁNG TẠO,...ĐỂ
GIÀNH LẤY THÀNH CÔNG!CON NGƯỜI BẠN CHỈ CÓ CÔNG VIỆC VÀ ĐÒI HỎI MỌI NGƯỜI CŨNG
PHẢI CỐ GẮNG,PHẤN ĐẤU NHƯ MÌNH.BẠN ĐẶT MỤC TIÊU RẤT CAO,VÀ VÌ THẾ,ĐÒI HỎI CỦA
BẠN CŨNG RẤT LỚN!CÓ THỂ MỌI NGƯỜI SẼ NGHĨ BẠN HƠI TỰ KIÊU,TỰ CAO VÀ ĐỘC ĐÓAN!
NHƯNG BẠN LÀ MẪU PHỤ NỮ MẠNH MẼ,BẢN LĨNH VÀ NGHỊ LỰC.CÓ THỂ VÍ NHƯ TỪ HI THÁI
HẬU HAY VÕ TẮC THIÊN TRONG LỊCH SỬ TRUNG QUỐC!CÓ LẼ TÔI SẼ CẦN BẠN CHỈ GIÁO ĐỂ
TÔI HỌC HỎI THÊM HIỂU BIẾT VÀ TRI THỨC,CŨNG NHƯ NHỮNG VẤN ĐỀ CHÍNH TRỊ,XÃ HỘI.
BẠN ĐÃ THÀNH CÔNG VÌ ĐÃ GÂY CHO TÔI SỰ TÒ MÒ VÀ BÂY GIỜ LÀ SỰ KÍNH TRỌNG,VỊ NỂ
1 BẬC NỮ LƯU QUẦN HỒNG,NHƯNG BẢN LĨNH VÀ Ý CHÍ LẠI CỦA BÀ TRƯNG,BÀ TRIỆU.....!
"TÔI MUỐN CƯỠI CON SÓNG DỮ,CHÉM CÁ KÌNH NGÒAI BỂ ĐÔNG,CHỨ NHẤT ĐỊNH TÔI KHÔNG
CHỊU KHOM LƯNG,UỐN GỐI LÀM TỲ THIẾP CHO NGƯỜI..."

Mây Hồng nói...

Theo cách của bạn, thì mình nghĩ bạn không thuộc phái yếu của chúng mình đâu.
Mình thực sự chỉ là một người bình thường, nhưng mình luôn có trách nhiệm với bản thân và trách nhiệm với mọi người. Mình cũng rất thích cuộc sống an nhàn và hưởng thụ nhưng có lẽ khác ở chỗ là mình chỉ có thể thấy vui khi mà xung quanh mình mọi người đừng ai khổ cực.
Mình không có tham vọng về công danh, nhưng mình rất muốn xã hội thay đổi bằng khao khát, mong muốn của tất cả mọi người.
Bạn biết không? Mưu cầu ăn no, mặc ấm, sống bình an thực ra là một nhu cầu tối thiểu, nhưng với nhiều người thì lại trở thành quá cao vời. Điều đó, không phải là chúng ta không làm được, đúng không?
Mình không có được những tố chất như bạn nói đâu, kể cả sự tự tin độc đoán...đấy đều là tố chất của người lãnh đạo. Mình chỉ biết rằng, mọi việc đều có thể thay đổi nếu chúng ta cố gắng. Nên mình chỉ biết cố gắng và cố gắng thôi....
Tuy nhiên có một điều, là mình rất thành công, không biết có phải là do mình không ngừng cố gắng mà được như vậy, hay cái tâm mình tốt luôn có sự trợ giúp nào đó. Dù mình không được học nhiều, nhưng mình nói không sai, kể cả những vấn đề rất mới.

Bạn à, một người phụ nữ trong cuộc sống hòa bình thì chỉ cần yêu thương thật nhiều đã làm nên sức mạnh rồi. Mình đâu cần cưỡi " sóng dữ, chém cá kình"...để làm gì? Chỉ có giặc đến thì mình phải đánh đuổi đi thôi, chứ cùng là người dân VN thì yêu nước bằng cách ủng hộ chính các Lãnh đạo của mình bằng sự đóng góp của mọi người thì XH sẽ tốt đẹp mà.
Mình chỉ lấy nguyên lý T Y để mà hành động thôi: Một người luôn yêu bạn, luôn tin tưởng bạn thì bạn không nỡ phụ người ta, đối xử tồi tệ với người ta đúng không?
Nếu bạn quan tâm mình, thì bạn vào đọc các bài về suy nghĩ của mình bạn sẽ hiểu hơn nhé tại địa chỉ Blog: https://tomatanhthu.blogspot.com.
Mong được kết bạn với bạn.
Cảm ơn bạn.

thach nguyenkim nói...

MH nói đúng hay và thật tình, quê tôi thường gọi là chân chất . nhưng có điều tôi thắc mắc bạn biết suy nghĩ biết yêu thương biết buồn biết cô đơn biết khóc biết nhớ nhưng hình như cái yêu của bạn có vấn đề khi bạn nhìn nhận sự tái hợp của bạn mình. và bạn mong rằng mình cũng được như vậy để thử thách tình yêu hay bạn muốn tìm của lạ. bất cứ một cái gì cũng có hai mặt tốt xấu . bạn hãy cẩn thận nhé ...

hồng Thắng Hồ nói...

tình yêu mấy ai tìm được chính thức một nữa.
đa phần là *nửa thấp nữa cao như đôi đũa lệch so sao được bằng*
nên tôi củng vậy *bơ vơ đơn lẽ giữa rừng người*

TOP 10 TRONG TUẦN


Các Bạn ơi, đã là con người thì ai ai cũng mong muốn được sống ấm no, hạnh phúc. Và cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn bằng những suy nghĩ việc làm tích cực của mỗi chúng ta. Mây Hồng chỉ có mong muốn được mang đến những suy nghĩ chân thành và ước muốn tất cả những người con của dân tộc đều được thân thiết như anh em một nhà. Để cảm hóa ngay cả kẻ thù thì cũng muốn kết bạn với chúng ta. Nhất định sẽ làm được các Bạn à! Chúng ta đang làm tất cả vì mỗi người và vì mọi người. Nào cùng quyết tâm bạn nhé! Rất cảm ơn các Bạn đã ghé qua và cùng chúc nhau lời chúc vui tươi hạnh phúc....