Thôi thì cứ mãi yêu đi
Biết đâu vật đổi, sao đi....sao dời
Biết đâu ai đó có lời
Giúp cho tôi khỏi rối bời...khó khăn
Chuyện riêng tôi chẳng cằn nhằn
Chuyện chung khó nghĩ đón săn mở lời
Từ lâu đã quyết không rời
Nên tôi mới phải rối bời..... lòng riêng.......
Nói ra khó hiểu... nỗi niềm
Tự tôi giải quyết , tự tìm đường..thôi....
Có Duyên lộc nở đâm chồi
Hết Duyên tôi cất thơ tôi.... về vườn.......
Tôi xin chúm chím..mỉm cười..
Buồn vui thôi mặc, bảo tươi...thì cười......
Mây Hồng, 13/5/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét