Mây Hồng Tặng chị Anh Thư
Sao chị em mình lại sợ thiên thanh?
Để ánh nắng hắt vàng lên môi má
Chị cất giấu chuyện buồn đau xếp lại
Em nép mình trong bí ẩn không tên..
Sẽ có ngày em gặp chị được không?
Hay đợi giấc mơ về trong đời thực
Em ghé đến như người em gái nhỏ
Cho chị tôi thôi hết khóc bao ngày.
Thêm một ngày nước mắt phải tuôn rơi
Là khổ đau thêm một ngày câm lặng
Nhưng mỗi khi thêm một ngày như vậy
Lại gần hơn với hạnh phúc yên vui.
Để ánh nắng hắt vàng lên môi má
Chị cất giấu chuyện buồn đau xếp lại
Em nép mình trong bí ẩn không tên..
Sẽ có ngày em gặp chị được không?
Hay đợi giấc mơ về trong đời thực
Em ghé đến như người em gái nhỏ
Cho chị tôi thôi hết khóc bao ngày.
Thêm một ngày nước mắt phải tuôn rơi
Là khổ đau thêm một ngày câm lặng
Nhưng mỗi khi thêm một ngày như vậy
Lại gần hơn với hạnh phúc yên vui.
Cứ ngỡ phải làm gì đó lớn lao
Khi đã chọn thi gan cùng tuế nguyệt
Lấy thời gian là thước đo giá trị
Và không buông tay kiên nhẫn đợi chờ.
Sẽ có ngày thỏa đáng những khát khao
Em bước ra như từ trong huyền thoại
Có chị đến bên em vui hớn hở
Em rạng ngời dang tay đón hân hoan.
--
Có bức tranh này đẹp lắm chị ơi
Hai chị em trên cánh đồng lúa chín
Trong tà áo đẹp xinh hai cô gái
Cứ ngỡ mình là chính chị, chính em…..
Mây Hồng tặng chị Anh Thư
Sài Gòn, ngày 15/5/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét